1.[z-qhx] (H) [qhx] (H) [xhds] (H) [stls] (H) [tacs] (H) [db] (H) [gfv] (H) [news] (H) [TdDcNq] [H] - 2.DOWNLOAD TaiLieu - 3. VUOT TUONG LUA - 4.[Chu Viet] - 5.[Audio] 6.[SuThat] 7.[Thu doan cs d/v Ton giao]

mercredi 9 mai 2007

CHUYỆN DÀI "XÃ HỘI CHỦ NGHĨA"

CHUYỆN DÀI "XÃ HỘI CHỦ NGHĨA"
(LÊN MẠNG Thứ hai 11, Tháng Mười 2004)

Trường Sơn DHN
(VNN)

CON NGƯờI MỚI XÃ HộI CHỦ NGHĨA !

Từ sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, sau khi tiến chiếm xong Miền Nam, Cộng sản Việt Nam thường tỏ ra rất là tự kiêu tự đắc với ý thức hệ cộng sản của mình, mặc dầu đó là một chủ nghĩa Mác Lê, một chủ nghĩa ngoại lai của đệ tam quốc tế cộng sản, vì lúc bấy giờ Lê Duẩn và cả ban lãnh đạo đảng vẫn còn luôn luôn là đệ tử và tay sai rất trung thành của Liên Xô vĩ đại ! Họ phải tiếp tục chương trình bành trướng xuống cả Miền Đông Nam Á Châu theo lệnh và dĩ nhiên theo đúng kế hoạch của quan thầy Liên Xô mà Hồ chí Minh đã nhận lãnh trước khi về nước, cướp chánh quyền ở Việt Nam vào mùa thu năm 1945.

Quyết tâm đầu tiên của họ là phải "cải tạo" Miền Nam Việt Nam thống nhất với Miền Bắc về mặt ý thức hệ. Do đó họ biến ngay lãnh thổ Miền Nam thành những "ốc đảo" trong đó dân chúng Miền Nam Việt Nam cũng như cả triệu quân cán chính đi tù lao động khổ sai khắp các miền của đất nước đều được nhồi sọ với những khẩu hiệu thật kêu như "Lao động là vinh quang", "tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên chủ nghĩa xã hội", hay phải nhanh chóng cố gắng học tập cải tạo để trở thành "con người mới xã hội chủ nghĩa" v.v....

Đến ngày hôm nay thời gian đã qua gần suýt soát 30 năm dài rồi, gần 30 năm ngự trị trên cả nước Việt Nam thống nhất từ Nam chí Bắc với một chế độ xã hội chủ nghĩa, công an trị hà khắc, độc tài, khát máu... Ba chục năm "tiến mạnh tiến nhanh lên xã hội chủ nghĩa" nhưng con người mới xã hội chủ nghĩa đâu chưa thấy, mà chỉ thấy từ Nam chí Bắc chỉ có 2 giai cấp:

- "Giai Cấp Thống Trị" gồm trên một triệu đảng viên, cán bộ các cấp từ trung ương đến tận địa phương xã ấp, từ khố rách áo ôm thuộc giai cấp đấu tranh bần nông đã tiến lên thành triệu phú, với xe hơi nhà lầu, nhà cao cửa rộng, từ giai cấp bần cố nông đã tiến thật nhanh lên hàng "Phú Địa Hào" (không có "Trí"), nhờ thẳng tay bóc lột , và đục khoét từ công qũy đến tiền viện trợ của nước ngoài, lại thêm hối mại quyền thế với đủ kiểu tham nhũng, hối lộ v.v.... Trên nguyên tắc và đúng theo ý thức hệ Mác Lê thì đây là những giai cấp thù nghịch với giai cấp bần nông mà Cộng sản Việt Nam đã ra công tiêu diệt trong chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất ở Miền Bắc trong thập niên 50... theo lệnh của các quan thầy Stalin và Mao trạch Đông. Bây giờ thì từ lớp áo vải thô và bộ mặt cộng sản của hậu bán thế kỷ 20, lớp "con người mới xã hội chủ nghĩa" của thế kỹ 21 đã được biến đổi hoàn toàn từ thể chất đến tinh thần, biến thành bộ mặt Địa chủ, Phú Ông và cường Hào trong lớp áo nhung lụa xã hội chủ nghĩa. Quả thật không sai! Đúng là mẫu "con người mới xã hội chủ nghĩa"!!

- Giai Cấp Bị Trị gồm gần 80 triệu dân đen, về mặt tinh thần sống không có chút tự do tối thiểu nào của một con người, về mặt vật chất tưởng là tiến lên làm con người mới xã hội chủ nghĩa là phải được ấm no hạnh phúc, có ngờ đâu cứ theo đà tiến càng ngày càng thụt lùi vào thời kỳ đồ đá trong suốt 15, 16 năm trường... trong chiến dịch "ngăn sông cấm chợ", từ 75 cho đến hết thập niên 80. May mà quan thầy Liên Xô sụp đổ thì mới bắt đầu thở được nhẹ nhàng đôi chút với không khí "đổi mới" (pedestroika), tuy ăn chưa đủ ngon nhưng cũng có được chút áo quần thay đổi....

Vậy chúng ta hãy thử quan sát một vài hình ảnh, thử xem một vài hiện tượng của lớp "con người mới xã hội chủ nghĩa" mà đảng và Nhà Nước đã ra công đào tạo trong gần 30 năm nay từ sau ngày 30 tháng 4 1975, xem họ đã tiến đến đâu đối với mẫu đời sống ở Miền Nam Việt Nam trước 1975:

Thanh thiếu niên của Bác : Ăn Chơi Đàng Điếm..... và Đua Đòi....

Có chút tiền rủng rỉnh trong túi, lớp "phú ông mới" mà nhất là con cháu của các "cấp lãnh đạo" trở thành giới lãnh đạo trong giới ăn chơi phù phiếm trong xã hội, chạy theo mọi thói hư tật xấu của thời đại, từ các tiệm nhảy, quán karaokê, các quán cà phê đèn mờ, đến các động "gái gọi", tiêu pha vung vít hằng đêm từ 1000 Mỹ kim cho đến mươi mười lăm cây vàng là thường ! (toàn xài đô la xanh và vàng cây để khỏi gánh bạc "Cụ Hồ" theo chi cho quá nặng và vướng vít tay chân). Lại còn nạn phá làng phá xóm như "đua xe gắn máy" rầm rộ ở các thành phố mà lực lượng công an và an ninh không thể và không dám dẹp hay bắt bớ người nào.... Dĩ nhiên bọn "cậu ấm C.Ô.C.C." nầy (Con Ông Cháu Cha) không bao giờ chịu đến trường, vì họ quan niệm thuyết "hậu duệ xã hội chủ nghĩa sẽ do cha truyền con nối" không cần phải học hành gì cũng có "quyền", có "lực" và sẽ có Đô la trong tay!

Còn giới nữ lưu thì sao? Ít nhất họ cũng phải có cả 2 bộ áo truyền thống cho lễ cưới, một áo dài làm lễ gia tiên và một áo đầm "xoa rê" hở ngực hở lưng, dành cho buổi tiệc. Có cô dâu còn liều mạng, mặc bộ "xoa rê" của một hãng nổi tiếng trên thế giới, chỉ tính riêng tiền thuê cũng phải chục triệu ! Hoặc mua luôn bộ váy có đính pha lê gì đó cũng tới 15 triệu !

Vài năm trở lại đây còn có phong trào chụp hình trước ngày cưới, ai cũng ráng tậu cho mình ít nhất một cuốn album cho bằng chị bằng em, chụp ở tiệm, chụp ngoài công viên hay nhà bảo tàng gì đó, cầu kỳ hơn thì ra bãi biển có núi có mây mới đúng điệu nghệ... Tiền ơi là tiền !

Lại còn mục trang điểm nữa! Mà phải trang điểm theo kiểu Âu châu, Mỹ châu hay theo kiểu "hoa hậu"... mất vài triệu đồng có là bao !

Sau đó lại còn xe hoa nữa ! Phải là xe mui trần , đời mới màu đỏ rực với giá thuê khoản 30 Mỹ kim / giờ, dù là mùa đông hay mùa hè nắng gắt hay mưa dầm, mặc kệ, miễn là đúng theo thời trang của con người mới xã hội chủ nghĩa!

Trong lúc đó thì ngoài xã hội đầy rẫy gái làng chơi, bán dâm khắp nơi, từ thành thị cho đến thôn quê. Chúng ta hãy xem qua môt vài hình ảnh đáng sợ sau đây của chủ nghĩa xã hội.

Phần lớn gái mãi dâm là những cô gái miền thôn quê, qui tụ về các thành phố ở Miền Nam là các cô gái từ Miền Tây. Họ trôi dạt tứ phương từ những quán bia, quán cà phê, karaokê ôm ở Vũng Tàu, Biên Hòa, Bình Dương, Nha Trang. Điển hình là cô Yến Linh, quê ở Đồng Tháp tuy mới 21 tuổi nhưng đã được bốn năm "thâm niên" phục vụ đàn ông. Năm đầu ở những quán cà phê ôm trên đường Bình Giả (Vũng Tàu) sau đó trôi dạt lên các quán bia ôm ở Biên Hòa và cuối cùng lên ở các "chòi bán dâm" bên đường lộ thuộc thị trấn Gia Ray (tỉnh Đồng Nai). Cô thuê mái chòi sống chung với 2 cô gái khác cùng nghề "bán trôn nuôi miệng". Ban ngày các cô ở nhà ngủ, đêm xuống, các cô như những "bông hoa độc nở nhụy về đêm" chào mời khách đi đường.

Theo VNExpress của nhà nước thì trên khúc đường chỉ vài cây số, có những căn "chòi bán dâm" mọc lên nhan nhản với những ánh đèn màu nhấp nháy mời gọi được gắn trước chòi. Đó là những quán nước chuyên chứa gái mãi dâm phục vụ cho khách qua đường và cho cả đàn ông, thanh thiếu niên ở địa phương. Trong những chòi tranh lụp xụp được dựng lên tạm bợ và không tên tuổi dài dài bên bờ lộ, chỉ có vài chiếc ghế bố, hai ba chiếc võng cho khách nghỉ mệt. Các em trong trang phục hở hang hoặc đồ ngủ, cũn cỡn ngồi nằm trên võng đợi khách.

Hoạt động ở đây diễn ra thật là táo bạo. Họ "đi khách ngay tại chỗ", thành phần nầy thường là những quan chức. Đây là loại "gái già", còn các em trẻ sau khi thỏa thuận xong giá cả họ dẫn nhau vào ngay những chòi gần đó...

Đời sống lang thang... bụi đời....

Bây giờ chúng ta hãy xét qua đối tượng "dân chúng" xem một vài mẫu người điển hình đã "bị cải tạo để biến thành con người mới xã hội chủ nghĩa" trong gần 30 năm qua xem sao ?

Đây là một số hình ảnh trai trẻ nam nữ từ thôn quê nghèo đói đổ về thành thị kiếm sống... lang thang nơi vỉa hè, đầu đường xó chợ mà Nhà Nước không sao kiểm soát hay dẹp nổi.

Cả nước hiện có 20,541 trẻ em sống lang thang, bụi đời trên các thành phố để tự mưu sinh. Đây là con số được Ủy Ban Dân Số, Gia Đình và Trẻ Em CSVN đưa ra trong cuộc họp năm 2003 ở Sài Gòn nhằm tìm giải pháp để "đưa trẻ lang thang trở về hòa nhập với gia đình và cộng đồng". Theo con số được nêu ra trong phiên họp, thành phố Sài Gòn có 6,563 trẻ lang thang, Hà Nội có khoảng 7000 trẻ lang thang, Kiên Giang có 3,000 trẻ. Ba bốn năm trước, có lúc thành phố Sài Gòn cho hay trẻ lang thang ở đây có lúc lên hơn 10,000 em. Tất cả đều là con em trong các gia đình nghèo khổ miền quê phải ra thành phố tìm cách tự mưu sinh. Có những làng ở tỉnh Quảng Ngãi, cả người lớn đến trẻ con đều phải vào Sài Gòn hay các thành phố lớn để tìm việc làm. Trong làng chỉ còn một ít người già cả ở lại giữ nhà. Trẻ con làm đủ thứ công việc, từ đánh giày, bán vé số, nhặt rác, bán hàng rong, phụ việc dọn dẹp, khuân vác ở các chợ hay các cửa hàng, ăn xin, hay bất cứ loại công việc gì có thể giúp chúng mưu sinh. Đêm ngủ ở gầm cầu hay vỉa hè. Nhiều trẻ em bụi đời, trai cũng như gái từng là nạn nhân của các vụ lạm dụng tình dục. Các con số thống kê của Công An CSVN nói rằng các trẻ em phạm pháp có nguồn gốc là trẻ lang thang

Ngoài ra Hà Nội đang đề ra kế hoạch thu gom vào một chỗ để kiểm soát trước khi đuổi họ về nguyên quán khoảng 3.000 người lang thang như xin ăn, tàn tật lê lết và những người hay đeo bám khách du lịch, người bị bệnh tâm thần lang thang và những người ngoài tỉnh đang kiếm sống ở Hà Nội. Nhưng theo báo Thanh Niên thì trong suốt 3 năm nay không có một trường hợp nào được thu gom vì Trung Tâm Bảo Trợ Xã hội ở huyện Ba Vì, Hà Tây chỉ có 400 chỗ thì làm sao chứa được trên 6, hay 7 ngàn người? Theo Bộ Lao Động Thương Binh và Xã hội thì những người lang thang kiếm sống và tự do di trú là rất nguy hiểm về tệ nạn xã hội, cho nên giải pháp mà Hà Nội muốn áp dụng, bắt người chỗ nầy đưa vào chỗ kia chỉ là "giải pháp tình thế, không triệt để". Đó là chỉ nói riêng về Hà Nội, ngoài ra các tỉnh trên cả nước đều có nhận công văn yêu cầu "lên danh sách và tập trung tất cả những người lang thang, xin ăn, hay đang kiếm sống tại thành phố."

Trong lúc đó , theo đài VOA thì sau một cuộc hội thảo 4 ngày tại Hà Nội do các cơ quan Liên Hiệp Quốc và tổ chức thiện nguyện bảo trợ, 150 thiếu nhi Việt Nam đã gởi đến chánh quyền một bản thỉnh cầu gồm 15 điểm, hối thúc Nhà Nước phải bảo vệ giới trẻ Việt Nam tránh khỏi nạn mua bán trẻ em và lao động thiếu nhi, đang là một tệ nạn xã hội rất nghiêm trọng tại Việt Nam.

Đảng viên, Cán bộ, Công viên chức: Hối Mại Quyền Thế...

Nói tới "hối mại quyền thế", hối lộ , tham nhũng.... thì cả 80 triệu dân trong nước ai cũng biết và ai cũng phải "ngả mũ cúi đầu" chào thua !! Ngoài 160 sắc thuế chánh thức của Nhà Nước không kể, thì từ tỉnh, thành phố đến tận xã ấp, đảng viên cán bộ cấp nào ở chánh quyền cũng có thể tùy tiện chế ra mọi thứ thuế gọi là "theo nhu cầu địa phương", gọi là để có thêm ngân sách chi dụng". Nhưng có vào ngân sách hay không? và ai chi dụng ? chi dụng cách nào ? thì chỉ có Trời mới biết! Mà đảng viên cộng sản ở các cấp đã "thay Trời" thu tóm tất cả. Và người dân đen thấp cổ bé miệng chỉ biết cúi đầu vâng lịnh dưới họng súng và lưỡi lê mà thôi. Còn chịu không nỗi thì tự động bung đi khỏi địa phương mà sống! Một cựu đảng viên cộng sản thời thập niên 30 ở quận Cai Lậy, Tỉnh Tiền Giang, có lần đã công khai buộc miệng than với tác giả (1991) rằng:

- "Hỏng rồi, suốt cả đời đấu tranh mình chỉ mong diệt hết bọn cường hào ác bá chuyên bóc lột nhân dân, cho nhân dân đỡ khổ. Độc lập thống nhất rồi, tưởng là sẽ thoát được ách bóc lột, sưu cao thuế nặng, nào dè giải phóng nhân dân khỏi bọn bóc lột nầy lại gặp phải bọn "siêu bóc lột khác", còn bóc lột dữ dằng hơn, còn siêu đẳng hơn nữa. Giờ đây ngay bản thân mình vốn là một cựu đảng viên trên 50 tuổi đảng, một nông dân nghèo mà giải phóng rồi lại còn nghèo mạc rệp vì sưu cao thuế nặng của bọn cầm quyền mới, của bọn đảng viên mới, còn nặng gấp trăm lần hơn trước! Phí cả một cuộc đời bốn năm chục năm đấu tranh gian khổ!"

Đó là chỉ mới nói tới: "thuế". Còn nhiều loại thuế "bán công khai hay bí mật" nữa, đó là nạn "lót tay", hay "hối lộ" mà cả nước ai cũng "biết mà vẫn phải bóp bụng chịu", nếu muốn sống yên!

Cho nên tất cả các đảng viên các bộ, công chức các cấp của chế độ, hàng mấy triệu "con người mới xã hội chủ nghĩa" nầy cứ phải bám sát, không dám rời khỏi quyền lực. Và vì thế mà hậu quả tai hại là một số lớn nông dân nghèo muốn tránh nạn bị bóc lột nên bắt buộc phải xa rời gia đình và đồng ruộng, tìm đường ra thành phố lang thang kiếm sống qua ngày.

Đục khoét của công và bóc lột dân chúng chưa đủ, lớp cán bộ đảng viên nầy lại còn tìm mọi cách "ăn chận ăn bớt" mà giới thanh tra Nhà Nước gọi là "rút ruột" tiền viện trợ của nước ngoài qua các dự án phát triển đất nước do hệ thống tài chánh và ngân hàng thế giới tài trợ. Cầm được tiền viện trợ là tiêu xài vung vít, chia nhau bỏ túi riêng. Bằng cớ là hồi đầu năm, Chánh Thanh Tra Nhà Nước CSVN ông Quách lê Thanh, trong một cuộc tiếp xúc với báo chí đã nhìn nhận rằng: "quan chức các cấp chia nhau ăn cắp hơn 1 tỷ Đô la chỉ trong lãnh vực xây cất các công trình hạ tầng cơ sở ở nông thôn. Nhiều dự án đã bị "rút ruột" hơn 80 % không phải là họa hiếm".

Ông Chánh Thanh Tra nầy còn nói rõ:
- " Chỉ mới kiểm soát được 117 dự án, đã thấy quan chức đảng viên ăn cắp mất 2 triệu 2 Đô la, vì tình trạng quyết toán khống, kê khai khống số lượng và đơn giá vật tư, thiết bị xử dụng, nâng khống giá trị vốn đầu tư thực hiện. Họ không sợ thanh tra kiểm soát vì đã có "dù" che từ cấp trên, và tất cả đã kéo bè kéo cánh bao che cho nhau từ cấp trung ương trở xuống để rút ruột tiền viện trợ...." (báo Tuổi Trẻ ngày 8/10/02)

Ông còn xác nhận là "Đã nhận được nhiều văn bản can thiệp của một số Thứ Trưởng, Bộ Trưởng... yêu cầu không nên thanh tra công trình nầy, công trình kia..."

Giới kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa":
Một viên chức Sở Thuế tại Sài Gòn cho biết: ở Sài Gòn có khoảng 30 Giám Đốc hoặc đại diện pháp lý cho Giám Đốc Doanh Nghiệp... thuộc loại "bất bình thường": - Bà Giám Đốc, Đại diện Pháp Lý cho công ty cổ phần Ngọc Châu: Không biết chữ ! Khi phải ký bất cứ giấy tờ gì bà chỉ có thể lăn tay.
- Ông Giám Đốc công ty trách nhiệm Hòa Cát, quận 10: là một đối tượng hình sự, nghiện thuốc phiện nặng.
- Ông Giám Đốc công ty trách nhiệm hữu hạn Bảo Minh ủy quyền cho Phó Giám Đốc toàn quyền điều động công ty trong công tác kinh doanh. Còn ông thì tự ý cắt bỏ mọi công tác, đi khỏi nơi đăng ký kinh doanh và rời bỏ nơi cư ngụ.
- Có 5 công ty (Tân Hải Dương, Tân Hải Vân, Hoàn Thành, Thuận Long và Bình Giang) đã mua 12 quyển hóa đơn thuế Giá Trị Gia Tăng, gồm 600 tờ đơn khai thuế để có thể được bồi hoàn thuế. Dù cả 5 công ty nầy không kinh doanh gì, dù không buôn bán làm ăn gì... nhưng họ vẫn kê khai số hàng hóa mua vào (231 tỷ đồng) với tiền thuế Trị Giá Gia Tăng là 15 tỷ đồng. Với việc kê khai lươn lẹo nầy, Cục Thuế đã làm thủ tục để bồi hoàn cho họ 1 tỷ 2 đồng.
- Cũng như vậy đã có hàng trăm công ty, sau khi đã nộp đơn xin thành lập, đã tự dưng biến mất cùng với các cuốn sổ hóa đơn khai thuế Trị Giá Gia Tăng. Mục đích của họ chỉ là có được các cuốn sổ khai thuế nầy để bán chợ đen cho các công ty khác, kể cả tư nhân; nhất là các công ty quốc doanh, để các cơ sở nầy khai gian số lượng hàng hóa nầy "rút ruột" Nhà Nước qua hình thức bồi hoàn thuế.

Đã có hằng trăm tỷ đồng từ ngân sách Nhà Nước đã bị thất thoát qua các việc khai gian nầy. Dĩ nhiên, "với sự tham gia tiếp tay của các cán bộ, đảng viên, quan chức các cấp từ trung ương đến địa phương. Chỉ tính riêng cho một tỉnh Thái Bình, đã có một tổ chức do tên Trần văn Sở cầm đầu, làm giả mạo hồ sơ chứng từ, để rút ruột Nhà Nước trên 10 tỷ đồng, với 7 công ty ma và thương vụ ma, có sự tham gia tiếp tay của các cấp cán bộ thuế từ trung ương đến địa phương.

Cảnh sát và Cảnh sát Giao Thông: thâu Tiền Mãi Lộ...

Mãi lộ có nghĩa là bán đường. Ai bán đường ? Dĩ nhiên là cảnh sát! Đây là số tiền mà báo Thanh Niên trong nước gọi là tiền ăn hối lộ một cách công khai của cảnh sát và cảnh sát giao thông. Ở Việt Nam ngày nay nói tới cảnh sát hay cảnh sát giao thông thì giới tài xế các loại xe đò hay xe vận tải hàng hóa ai cũng biết ngay tới tiền mãi lộ, tức là số tiền phải nộp cho cảnh sát để hoặc được phép đậu xe để xuống hàng, rước khách,v.v... hoặc xe được qua khỏi trạm kiểm soát nào đó của cảnh sát. Trạm kiểm soát nầy có khi cố định, có khi lưu động xuất hiện bất thần ở bất cứ một điểm nào đó trên xa lộ.

Tờ báo nầy cũng "phân trần giùm" rằng có lẽ Cảnh sát tham nhũng vì lương quá thấp. (Lương cảnh sát và cảnh sát giao thông mỗi tháng khoảng 60 Mỹ kim, lương thượng sĩ dưới 100 Mỹ kim). Nhưng câu hỏi được đặt ra là có phải thực sự vì lương thấp nên mới dẫn đến việc mãi lộ hay không? Vì với mỗi cú "mãi lộ" họ kiếm được từ 3 đến 10 Mỹ kim, và mỗi ngày ăn được trên dưới 50 cú. Chia chác trên dưới xong, mỗi người cũng bỏ túi riêng được mỗi ngày vài mươi đô la Mỹ.

Theo Quỹ Tiền Tệ Quốc tế (IMF) thì lương thấp chỉ là một yếu tố rất phụ, thứ yếu so với các yếu tố khác như không có tự do mậu dịch, luật lệ cấm đoán các sinh hoạt kinh tế, chính sách có ưu đãi, không công bằng,v.v...

Theo các đảng viên, cán bộ và công viên chức Nhà Nước thì hối lộ và mãi lộ là một thứ bồi dưỡng chính thức cho tất cả các loại quan chức của Nhà Nước kể cả công an và cảnh sát. Tuy nhiên xét cho cùng nếu lương cảnh sát (hay của Hải Quan) quá ít như vậy, tại sao mấy cậu cứ đâm đầu vào các nghề đó? Có khi còn phải hối lộ mới được vào làm các nghề ít lương đó.

Chỉ có một câu trả lời duy nhất là "họ vào các ngành đó để ăn "hối lộ", để ăn tiền "mãi lộ" chớ không phải để ăn lương, vì họ quan niệm lương Nhà Nước không là cái thá gì đối với họ! Do đó lương thấp không ảnh hưởng gì đến "mãi lộ" mà Nhà Nước có tăng lương cũng không thể giảm được "mãi lộ". Vì các tài xế có chung tiền "mãi lộ" thì mới tránh được các luật lệ vô lý của Nhà Nước đặt ra. Thí dụ như: ở bến bốc dỡ hàng lại vô lý có nhiều bảng cấm đậu xe bắt buộc các tài xế xe vận tải phải chung tiền cho cảnh sát thì mới mong được cho xe đậu để bốc dỡ hàng hóa xuống được. Thí dụ như Quyết định của ông Bộ trưởng Giao Thông Vận Tải giới hạn chiều cao của các loại xe là 4.2 thước. Mới nghe thì có vẻ bình thường quá, nhưng thật tế nó thật là "vô lý". Khoảng cách từ mặt lộ lên tới gầm cầu ở Việt Nam là 4.5 thước, (thì cứ cho ghi 4.5 thước trên thành cầu đi). Quan trọng hơn nữa là con số 4.2 thước gây cản trở rất lớn cho kinh tế, vì loại xe vận tải chở containere 40 feet thông thường nhất có chiều cao 4.3 thước, vừa đủ để bị phạt! Do đó Luật vô lý như vậy sẽ "bắc cầu" cho phép cảnh sát giao thông có điều kiện ăn tiền "mãi lộ". Và "mãi lộ" như vậy tính ra còn ít hại hơn cho nền kinh tế quốc gia hơn là cấm xe vận tải container có chiều cao quá 4.2 thước. Và nếu luật 4.2 thước nầy còn thì có tăng lương cảnh sát đến đâu, người ta vẫn cứ phải nộp tiền mãi lộ và cảnh sát hay cảnh sát giao thông vẫn cứ phải bỏ túi... Và đây cũng là một trong những bộ mặt điển hình của loại "con người mới xã hội chủ nghĩa !

BĂNG ĐẢNG XÃ HộI ĐEN

Lại còn một bộ mặt mới của con người mới xã hội chủ nghĩa nữa ! Đó là có nhiều loại băng đảng xã hội đen khắp nước. Theo báo Thanh Niên thì các băng đảng xã hội đen đang hoành hành khắp nơi trên cả nước. Điển hình là băng đảng của Năm Cam, tay chân của Mai chí Thọ, người vừa bị xử tử hình và không tìm thấy xác đâu cả sau khi bị hành quyết (?). Báo Thanh Niên chỉ đưa ra một vài ví dụ nho nhỏ thôi, như tại quận Bình Thạnh. Sài Gòn: "Một thanh niên bị đâm thủng tim, một Việt kiều Mỹ bị chém đứt bả vai ở khu vực Bình Thạnh, Sài Gòn trong hai ngày cuối tháng 3 và đầu tháng tư, 2004. Trước đó không lâu, 3 người bị thương trong vụ thanh toán đêm Valentine và bar Phi Thuyền bị quấy rối". Cũng theo tờ báo nầy, vào lúc nửa đêm 31/3, anh Nguyễn Minh Hiếu đang ngồi trên xe máy trước cửa nhà mình (số 334/36B Phan Văn Trị, phường 11) thì thấy người quen đi tới. Đôi bên trao đổi vài lời, trong đó người kia nói: "Mày biết tiền này không phải là của tao", rồi bất ngờ rút dao trong người đâm thẳng vào tim Hiếu. Dân chúng sững sờ, vội xúm xít đưa nạn nhân đi cấp cứu. Thừa cơ gã côn đồ âm thầm biến mất. Khoảng một tuần sau, kẻ thủ ác đầu thú. Hắn là Hồ Nhật Thiện, ở 222 Phan Văn Trị. Theo lời khai hung thủ, nguyên nhân giết người chỉ là nợ nần cá nhân 10 triệu đồng. Tuy nhiên, đằng sau lời khai nhận tội đó lại có bóng dáng những ông chủ loại "bố già", bởi Thiện trước khi ra tay đã nói với nạn nhân: "Mày biết tiền này không phải của tao". Các nguồn tin ở khu vực này cho thấy kẻ giết người liên quan đến hoạt động của các băng nhóm giang hồ Tuấn "Than", Trung "Mập", Năm Trọng, Mười Cối,v.v... Lãnh địa của chúng trải dài khắp tuyến Phan Văn Trị - Nơ Trang Long. Do đó nhiều khả năng Thiện chỉ là con tốt ra mặt khi thanh toán con nợ và nhận tội thay đàn anh. Và đây là cách hành xử giang hồ để đàn anh của Thiện dằn mặt các con nợ khác. Đêm 4/4, khi Việt kiều Mỹ tên là Trần Bảo (tạm trú phường 19 quận Bình Thạnh) trên đường Phan Văn Hân về nhà thì bị 2 kẻ lạ mặt đi xe gắn máy tấn công. Chúng dùng mã tấu dài khoảng 1 thước, chém từ đỉnh đầu phía sau lưng nhưng bị trượt làm đứt bả vai. Nạn nhân cho biết, 15 phút trước đó, Bảo và Nhật đến uống nước tại quán cà phê 107 Nguyễn Cửu Vân để gặp chủ quán tên Kiệt, nhưng không được. Bảo đã buông lời trêu ghẹo một tiếp viên ở đây rồi ra về. Cho đến nay, 4 vụ án ở quận Bình Thạnh vẫn còn quẩn quanh trong giai đoạn điều tra.

Tạm kết:

Hầu hết các bà "mẹ chiến sĩ", điển hình nhất những người ở vùng Hóc Môn Bà Điểm, Đức Hòa Đức Huệ, Hớn Quản, Lộc Ninh, Ba Rài (Cai Lậy),v.v... những người đã từng coi thường sinh mạng của bản thân và gia đình mình bất chấp hiểm nguy trong công tác nuôi dưỡng, dấu giếm hay yểm trợ hết mình các "lãnh đạo đảng" và "lãnh đạo kháng chiến", hay các kháng chiến quân trong thời kỳ "kháng Pháp hay chống Mỹ" trước 1975... thì giờ nầy họ đã quá hối hận vì lớp cán bộ đảng viên cộng sản trong chánh quyền hiện tại đã lên mặt dùng uy quyền để hiếp đáp, bóc lột và cướp đất đai, cướp ruộng vườn của họ. Nên họ đã bất chấp mọi thứ, bỏ công năm lần bảy lượt ra tận Hà Nội, đến thẳng Ba Đình hay ngay Quốc Hội để kêu cứu nhưng chưa có lần nào gặp được bất cứ một người nào trong Lãnh đạo đảng hay lãnh đạo chính phủ và Nhà Nước dù họ đói khát chịu rét mướt để ăn dầm nằm dề hằng tháng ở đó cũng vậy! Tình đồng bào ở đâu? Tình người ở đâu ? Ân nghĩa ở đâu?

Đối với nhóm "mẹ chiến sĩ" hay những "ân nhân của lãnh đạo kháng chiến, lãnh đạo Mặt Trận GPMN và các chiến sĩ kháng chiến quân", ân nhân của đảng... mà các "ông cộng sản Việt Nam" còn đối xử quá tàn tệ và quá lạnh nhạt như vậy thì liệu đối với "nhân dân" không là cái thá gì với đảng, thì còn ra sao nữa? Cho nên để tạm chấm dứt ở đây tác giả xin chỉ đưa ra một hình ảnh đau thương của những bà Mẹ chiến sĩ trên đây ra để độc giả nhận xét rõ về "con người cộng sản Việt Nam", và nhất là về những "con người mới xã hội chủ nghĩa" đã được đảng ra công bỏ sức đào tạo, sau gần 30 năm cướp được Miền Nam Việt Nam theo lệnh của các quan thầy Liên Xô và Trung Cộng.

Thì ra chỉ có Quyền Lực và Đô La mà thôi!

Tiểu bang Washington đầu thu năm 2004
Trường Sơn DHN

Aucun commentaire: