1.[z-qhx] (H) [qhx] (H) [xhds] (H) [stls] (H) [tacs] (H) [db] (H) [gfv] (H) [news] (H) [TdDcNq] [H] - 2.DOWNLOAD TaiLieu - 3. VUOT TUONG LUA - 4.[Chu Viet] - 5.[Audio] 6.[SuThat] 7.[Thu doan cs d/v Ton giao]

vendredi 20 avril 2007

Sự thật của cái “sự thật chống phá...”

Sự thật của cái “sự thật chống phá...”

31-3-2007
Trang số:8


Doãn Quang Minh

Một trong những lợi thế ưu việt của quyền lực độc tài, đó là được độc quyền chiếm giữ quyền được NÓI. Cái quyền này nó là thứ vũ khí, tuyên truyền cực kì lợi hại, tác dụng của nó sắn sàng bẻ thẳng thành cong, đổi trắng thay đen, xiên xẹo lắt léo bởi những tên bồi bút theo lệnh của thượng cấp, bán rẻ lương tâm để đổi lấy đồng lương mạt hạng. Mà đông lương đó không phải của kẻ đã thuê chúng làm ra, mà do chúng cướp của dân để trả cho chúng.

Trường hợp của tên bồi bút có bút danh là “Bảo Sơn” cũng vậy! Trong một số báo mật vụ gọi là “An ninh thế giới” ra mới đây đã đăng bài của y với đầu đề “sự thật về việc chống phá nhà nước...” đã cho thấy rõ điều đó. Vẫn cái bài “văn mẫu” đã được chuẩn hóa từ những kẻ bồi bút gạo cội đi trước truyền lại cho y, để dùng ngòi bút “cơm áo” bẻ cong chân lý, xóa nhòa sự thật để chống lại các nhà dân chủ,chống lại xu thế thời đại. Bảo Sơn đã sao chép nguyên văn cái gọi là chuẩn mực và khuôn mẫu, của các bài vu khống do các bồi bút đàn anh trước kia dạy cho, trên nguyên tắc làm sao dùng từ ngữ để đổi trắng thay đen, cái gian dối sẽ thành cái thật thà, ngược lại cái trung thực sẽ bị bẻ cong đi làm cái gian dối. Rồi kết hợp các thủ pháp khác như bới lông tìm vết, kể xấu “bóc tem” về đời tư, về việc làm hay hoạt động của đối tượng bị chỉ trích, tìm cách lái lệch vu khống cho họ nhận tiền, làm theo chỉ thị của bọn “phản động” chỉ vì tiền và cuối cùng là cái chiêu bài vu khống cho những nhà bất đồng chính kiến là gián điệp là phản bội là “chống chính quyền nhân dân” mà y không dám đưa ra một bằng chứng cụ thể nào. Dùng cái lợi thế độc quyền chiếm giữ quyền được nói để “cả vú lấp miệng em” nói lấy được, hòng che đậy lừa bịp những người nhe dạ cả tin mà thôi.

Xuất phát từ những cảm nhận qua bài báo mà tên bồi Bảo Sơn đã đăng trên tờ báo mật vụ của CS, tôi thấy cần phải lên tiếng để đập lại luận điệu xuyên tạc dối trá của y đối với hai Ls Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân, trước công luận trong và ngoài nước. Trên cơ sở do cái tâm của một con người “giữa đàng thấy chuyện bất bằng chẳng tha”. Bất bình trước việc làm đê tiện của kẻ bồi bút, để dùng cái lợi thế được quyền phản bác lại trên mạng Intenet, đối chọi cái lợi thế của chúng độc chiếm trên các phương tiện thông tin khác. Có thể lời văn của tôi không hay, không trau chuốt của người có sao nói vậy, nhưng xuất phát tự đáy lòng, sẽ không bằng kẻ được trả lương để ăn học có nghề, để chuyên đi làm tay sai đầy tớ cho kẻ đầu sỏ phản dân hại nước, nếu có những sơ xuất cũng xin mọi người lượng thứ. Sau đây tôi xin phân tích cụ thể nội dung bài viết ”Sự thật về việc chống phá nhà nước...” nói về trường hợp của hai Ls Đài và Ls L.T Công Nhân.

Mở đầu bài viết Bồi Bảo Sơn đã nêu lên việc Ls Đài đươc chính phủ Mỹ quan tâm cho đi tham quan ơ Mỹ, nhưng thực ra là sang Mỹ để dự các khóa đào tạo... Nhưng chẳng thấy y nêu cụ thể là khóa đào tạo tên là gì? Do ai? Cơ quan tổ chức nào đào tạo? Ở đâu trên đất Mỹ vv.. Chỉ thấy y nêu chung chung rồi tự khẳng định là Ls Đài đã được đào tạo. Nhưng y lại lòi cái đuôi độc tài ra, phải thừa nhận là Ls Đài đươc đào tạo dân chủ, tham quan dân chủ. Vậy đi tham quan dân chủ ở một nước dân chủ tiêu biểu là sai trái ư! Là phản động ư! Thật trơ trẽn cho giọng lưỡi bám đuôi độc tài. Ngày nay xu thế dân chủ đang được khắp nơi trên trái đất đón nhận và thực hiện như một điều kiện tiên quyết, có tính tất yếu, vậy mà chúng lại sợ dân chủ như loại dơi sợ ánh sáng. Thật là độc tài và trơ trẽn!

Rồi y nêu việc Ls Đài có quan hệ với một số tổ chức cá nhân “phản động” trên đất Mỹ, để tìm cách tổ chức lên các lực lượng đối lập với chế độ độc tài, đứng đằng sau tiếp tay cho Ls Đài là các chính phủ Mỹ và cụ thể là đại sứ quán Mỹ tại Hà Nội. Với cái luận điệu này tên bồi bút Bảo Sơn đã “lĩnh chỉ” để có ý chỉ trích chính phủ Mỹ và có cảm giác cho cử tọa thấy ở nước Mỹ là cái nôi dung túng cho các tổ chức “phản động”. Vậy mà sao chúng lại muốn cầu cạnh làm ăn hợp tác với Mỹ thế?

Mỹ họ không như Nhật đâu! làm ăn với họ phải có điều kiện, xem tư cách đạo đức của ông như thế nào? Có tốt không? Hay làm ăn với ông, cái lợi ông vơ vào chỉ để phục vụ cho mình ông, để ông rượu chè, cờ bạc, đĩ bợm… còn vợ con ông nheo nhóc… khổ sở thì tôi không đành lòng… Gia đình tôi, bản thân tôi có truyền thống dân chủ đạo đức, từ khi mới lập quốc... Làm sao dung túng cho chế độ độc tài được! Nếu thấy thằng con, hay thành viên nào của gia đình ông có tư tưởng tiến bộ tôi chân thành giúp đỡ, như tôi đã từng giúp đỡ bao gia đình khác. Chứ không như các nước “đồng chí”anh em tốt của ông đã từng giúp đỡ ông “vô tư” như trước kia đâu!! Đấy sự thật của cái “sự thật” mà bồi Bảo Sơn đã cố tình bơm đểu là như vậy đấy! Nhất là y nêu bật việc Ls Đài được đi học khóa đào tạo ”Kỹ thuật về vượt tường lửa, xâm nhập mạng”. Đến đây thì làm ta bật cười về sự ngây ngô của y. Cái kỹ thuật đơn giản ấy, đối với những người am hiểu mạng điện tử chỉ cần có sự hướng dẫn qua Internet, khoảng 30’ là nắm đươc cách thức vượt tường lửa, để cập nhật vào các mạng dân chủ một cách dễ dàng. Không cần phải tốn kém đi sang tận Philippines để học như cái đầu “bã đậu” của y.

Rồi tiếp đến là y vu cho Ls Đài, từ khi về nước sau chuyến đi Mỹ đã tiến hành các hoạt động chống phá nhân dân, bị dân đưa ra kiểm điểm có thái độ ngông nghêng càn rỡ đối với bà con dân phố nơi Ls Đài cư ngụ, khi được họ góp ý. Chắc chúng ta đã nhìn thấy hình anh trên mạng, thì thấy rõ điều tên bồi Bảo Sơn vu cho anh. Nếu có chăng, anh chỉ mắng thẳng vào mặt những kẻ vì lợi ích cá nhân, đã cam tâm bán rẻ tổ quốc, cố tình bám giữ cái thây ma CS, cậy quyền, ỷ thế để đàn áp vào hùa với bè lũ độc tài, cản trở con đường tự do dân chủ mà thôi.

Rồi vẫn cái barem đã được hướng dẫn trong “văn mầu” là khâu “đời tư”, y lôi đời tư của anh ra để kể lể, để “bóc mẽ”. Nào là học hành bình thường, nào là học hành lởm khởm, rồi tự cao tự đại, háo danh, bon chen làm chính trị vv... Y có biết đâu rằng, vô tình y đã đề cao anh. Với một con người bình thường, không có điều kiện để học hành như bao kẻ khác. Nhưng anh đã tự thân phấn đấu, đã sớm có tư tưởng tiến bộ, đi theo con đường đấu tranh dân chủ, để cống hiện phục vụ cho nhân dân cho đất nước. Không như bao kẻ khác, đã vì miếng cơm manh áo, được chế dộ độc tài ưu ái, o bế cho đi học hành này nọ, để về phục vụ chúng, biết được phải trái, đúng sai, biết được đạo lý, nhưng khuất thân liêm sỉ, cả đời luồn cúi, đánh mất lương tâm, để được hưởng những đồng lương nhơ bẩn mà chúng cướp của dân để nuôi.

Được y thừa nhận qua lăng kính của một tên bồi phản động, nhưng không vì thế làm giảm uy tín của anh. Thân thế và sự nghiệp của anh không vì thế mà bớt đi phần kính trọng của mọi người đối với anh mà cho ta thấy, chính phủ các nước, đặc biệt là chính phủ và nhân dân Mỹ, các nhà dân chủ, các tổ chức dân chủ mến mộ anh, khuyến khích ủng hộ anh. Đây cũng chính là nguyên nhân để chúng run sợ anh, đã trắng trợn vu cáo anh, để bắt giam anh, vì thấy được tầm quan trọng và ảnh hưởng của anh đối với phong trào dân chủ đang dâng lên mạnh mẽ ở trong và ngoài nước.

Một luận điểm hết sức bỉ ổi, là chúng thường vu khống cho các nhà dân chủ là nấp dưới cái mác dân chủ, để hoạt động với động cơ vì tiền do nước ngoài chu cấp. Vậy bồi bút Bảo Sơn có thể trả lời được câu hỏi? Liệu y có dám mạo hiểm đánh đổi cả cuộc sống để nhận những đồng tiền đó không?? Chắc không phải là Y mà còn rất nhiều người khác không bao giờ dám. Khi chúng bắt khám nhà Ls Đài, không thấy chúng nói thu được bao nhiêu tiền, mà chỉ thấy thu được hàng chục kg tài liệu.Vậy thì ta có thể thấy được cái động cơ hèn hạ của kẻ bồi bút, rằng nếu Ls Đài có sự trợ giúp hay huy động nguồn tài chính để phục vụ cho cac hoạt đông dân chủ là hoàn toàn chính nghĩa.

Chỉ sợ kẻ nào đó nấp dưới danh nghĩa để sử dụng đồng tiền trợ giúp đó cho riêng mình sống phè phỡn đầy đủ, mới đáng hổ thẹn và bị lên án. Còn các nhà dân chủ, họ cũng như chúng ta, phải ăn phải mặc phải đi lại và chi phí cho các hoạt động truyền bá dân chủ, thì đồng tiền chỉ là phương tiện trợ giúp họ, chứ không phải đông tiền là mục đích của họ.

Họ không thể nhịn ăn uống nước suông để họat động được, họ đã hy sinh thân mình, hy sinh cả gia đình, dành hết tâm lực và thời gian cho sự nghiệp chính nghĩa. Sự hy sinh cao cả của họ không có thế lực nào, tiền bạc nào mua được họ, khuất phục được họ. Chính vì thấy được sự hy sinh đó, cảm thông cho những khó khăn đó, mà anh em dân chủ, các tổ chức hải ngoại quyên tiền trợ giúp cho họ là thể hiện sự trọng nghĩa, đáng được trân trọng và khuyến khích cổ vũ cho việc làm nghĩa cử đó.

Xuyên suốt trong bài báo tên bồi bút Bảo Sơn đã nhắc đi nhắc lại về việc đoàn luật sư Hà Nội, đã nhiều lần nhắc nhở Ls Đài về các hoạt động phi pháp của anh. Y lôi cái bung xung ra để làm cái cớ viện dẫn. Những người ở trong nước không lạ gì giới luật sư nội, đặc biệt là đoàn luật sư Hà Nội, đã bị không chế, đã bị tê liệt vô hiệu hóa từ lâu rồi. Thân phận của họ được ví như hai loài động vật. Một là loài kền kền cùng nhau chia phần trên cái xác dân đen với bọn pháp đình. Một thân phận khác như lũ linh dương đầu bò, chỉ lo thân mình, thấy đồng loại bị làm mồi cho ác thú, chỉ dám đứng nhìn bất lực mà thôi.

Tôi xin cam đoan là đa số đồng nghiệp họ không ghét bỏ hay xa lánh hai luật sư kiên cường của chúng ta, mà họ chỉ sợ bị liên lụy, vì bát cơm manh áo không dám đồng tình với họ mà thôi. Nhưng chúng ta có quyền trách họ, bởi trong họ có không ít những người có học, có trình độ hiểu biết và điều quan trọng, họ là những nhà làm luật, hiểu luật hơn ai hết, nhưng do không vượt nổi qua cái bản ngã cố hữu hèn nhất của con người để dám kề vai sát cánh với đồng nghiệp, đứng lên bảo vệ công lý, bảo vệ lẽ phải, mà chính họ thường phải chứng kiến sự bất công, bất lực trong mỗi phiên tòa mà họ tham dự. Thật đáng trách và đáng tiếc cho họ.

Nhân đây từ trong sâu thẳm và tận cùng của cái triết lý sinh tồn. Tôi xin có lời nhắn nhủ tới các anh các chị trong giới luật gia Việt Nam. Sự đấu tranh dũng cảm, bất khuất của hai luật sư ngày hôm nay, không những họ bảo vệ quyền lợi cho mọi người dân, mà trong đó có phần quyền lợi không nhỏ của các anh các chị. Nếu đất nước thoát khỏi ách độc tài, có một nền dân chủ thực sự, thì vai trò của giới luật sư là rất to lớn và hữu ích. Các anh các chị sẽ được thực hiện chức phận nghề nghiệp một cách công bằng, công minh, không bị đè nén gò ép, không phải chạy án để “mua oan”, hay bất lực cãi để mà cãi, còn án đã được bỏ sẵn “trong túi” như cái chế độ thối nát hiện nay. Nếu tình cảnh này cứ diễn ra, không những giới luật sư chỉ là con rối trên sân khấu pháp đình, mà họ còn có nguy cơ “mất khách” khi đã mất lòng tin với thân chủ, vì chẳng có tác dụng gì trong vai trò bào chữa như hiện nay. Mong các anh các chị hãy suy nghĩ thấu đáo, khi đọc bài viết này của tôi.

Cái văn cuối cùng mà bồi bút Bảo Sơn đưa ra cũng như các luận điệu vu cáo khác là vu cho hai luật sư tội tuyên truyền chống lại nhà nước chống lại “chính quyền nhân dân”. Nhưng không đưa ra được bằng chứng cụ thể nào như các tài liệu hay công cụ tuyên truyền để chống lại chính quyền nhân dân cả. Y chỉ nêu chung chung một cách mơ hồ là các nội dung đó có ý tuyên truyền hay chống lại “chính quyền nhân dân”. Ở đây ta nên hiểu theo hai ý.

Ý thứ nhất là y lợi dụng hai chữ ”nhân dân” để chính quyền của y núp dưới danh nghĩa nhân dân để đàn áp bắt bớ các nhà dân chủ, thì đó là việc đương nhiên, họ chống lại chính quyền phản động, chứ không phải chống lại nhân dân. Còn ý thứ hai là họ hoạt động tuyên truyền dân chủ là có lợi cho dân, đòi lại quyền lợi của dân bị chế độ độc tài cướp đoạt, thì tại sao lại bảo họ chống lại nhân dân được. Có nhân dân nào tự mình muốn làm nô lệ, tự mình tước bỏ cái quyền để được chăn dắt, sống khổ cực đói nghèo như hiện nay!

Như chúng ta đã biết các tài liệu mà chúng cho là “phản động” hiện nay được đăng đầy trên mạng điện tử. Ai cũng có thể truy cập vào để xem, để nhiễm cái tư tưởng “phản động” đó, bởi cái tư tưởng phản động đó chỉ phản động đối với một nhóm nhỏ độc tài tàn bạo của chúng mà thôi! Còn nó có ý nghĩa, nội dung của nó lại đồng thuận, lại “hợp động” với tuyệt đại đa số người dân, vì nó nói lên khát vọng ngàn đời của nhân dân vì tự do, vì ấm no hạnh phúc mà sẽ không biết bao nhiêu người sẽ dũng cảm đấu tranh vì cái tư tưởng đó, cho đến khi nào lật đổ cho kỳ được bè lũ “phản động thật sự” của dân tộc, thì lúc đó họ mới ngơi nghỉ. Đó là nghĩa vụ là trách nhiệm của mỗi người Việt Nam yêu nước chân chính.

Luật sư Nguyễn Văn Đài và luật sư Lê Thị Công Nhân, là biểu tượng của tự do dân chủ tương lai, là biểu tượng của sự khát vọng tự do. Họ là lương tri của thời đại. Nhân dân biết ơn họ, lịch sử sẽ ghi nhớ công ơn của họ, tên tuổi của họ sẽ mãi mãi được ghi trong sử vàng dân tộc cùng với những cái tên Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh vv...

Trước khi kết thúc bài viết, tôi xin lưu ý tới mọi người có một điều mà chúng ta ghi nhận là trước sự kiện các nhà dân chủ bị đàn áp bị bắt bớ, không thấy có báo nào đăng, ngoài các báo mật vụ của độc tài, còn những báo khác, nếu có phải đăng cũng chỉ là miễn cưỡng, đây là một điều đáng mừng cho một dấu hiệu tươi sáng về nền dân chủ, đã được mọi người ý thức và mong muốn, trong một tương lai gần của đất nước.




Hà Đông 20 tháng 3 năm 2007

Doãn Quang Minh

Aucun commentaire: