Nỗi Đau Của Nhân Dân VN Chẳng Khác Gì Nỗi Đau Của Một Người Mẹ Bất Lực
HỒ THỊ BÍCH KHƯƠNG . Việt Báo Thứ Bảy, 4/14/2007, 12:02:00 AM
Nỗi Đau Của Nhân Dân VN Chẳng Khác Gì Nỗi Đau Của Một Người Mẹ Bất Lực Trước Đàn Con Hư Hỏng Và 1 Ong Chồng Nát Rượu
Ngày 15-3-2007 khi trời vừa tảng sáng tôi đã có mặt tại cổng UBND tỉnh Nghệ An. Đây là ngày chủ tịch ủy ban nhân dân tỉnh cũng như ngày hội đồng tiếp dân của ủy ban nhân dân tỉnh Nghệ An, mở cửa tiếp công dân hàng tháng. Tôi đến UBND tỉnh mong rằng biết được thông tin về các vụ kiện của mình đang thuộc phạm vi giải quyết của tỉnh. Đặc biệt là 2 vụ phá cửa hàng buôn bán của tôi có công văn của ủy ban kiểm tra trung ương Đảng cộng sản Việt Nam chuyển về cho chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An để giải quyết theo công văn số 40-GB/KTTW đề ngày 11-1-2007.
Những tưởng rằng có sự chỉ đạo của kiểm tra trung ương đảng trên thủ đô Hà Nội nhắc nhở, chắc lần này tôi sẽ được giải quyết, ít nhất cũng dứt điểm một vụ kiện. Nào ngờ tôi và bước đến cổng thì đã bị công an hạch sách yêu cầu kiểm tra nào là đơn thư, nào là giấy tùy thân đủ thứ, mặc dù tôi là người mà công an và cán bộ đã quá quen mặt bởi thời gian tôi đi khiếu kiện đã kéo dài. Khi kiểm tra thấy chẳng còn thiếu một thứ giấy tờ thủ tục nào và không thể cản trở được tôi, họ mới miễn cưỡng cho tôi được bước vào phòng đợi ghi tên rồi ngồi chờ.
Ngồi chờ đến cán bộ đưa ra bản danh sách những người không được tiếp, đọc cho mọi người nghe, trong đó có tên tôi. Thực sự tôi không thể tin vào tai mình được nên cứ nghĩ rằng đó là danh sách những người được tiếp. Tôi im lặng ngồi chờ đọc xong để hỏi lại đó là danh sách được tiếp hay là danh sách những người không được tiếp, thì người cán bộ đã đọc danh sách đó chuồn thẳng vào bên trong mà không hề nói năng gì. Sau đó một bầy công an vây quanh tôi, bắt tôi ra ngoài không được, sau đó ấn vai tôi ngồi xuống ghế bắt ngồi im ở đó.
Thực sự là hết cách với chính quyền cộng sản, cũng trong lúc đó những người có số phận như tôi cũng quá nhiều, nên khung cảnh của trụ sở tiếp dân quá hỗn độn. Những người dân oan kẻ thì mất nhà mất đất, người bị ăn hớt tiền lương, kẻ bị ức hiếp bỏ tù quả là không ít... Có người than rằng chỉ biết rằng ở đây dân nghèo đường sá xa xôi không ra trung ương đuợc để mà kêu oan cho thấu trời xanh mọi nỗi oan khuất của mình đang phải chịu đựng...
Những người đã ra được đến trung ương có biết hơn một chút như các chị, các bà Hồ Thị Tình, Ngô thị Hòa, Đào Thị Hiên... họ rất hiểu chính quyền cộng sản như thế nào. Bởi vì họ đã nhiều lần ra trung ương ăn ngủ tại vườn hoa Mai Xuân Thưởng ở Hà nội, ai ai cũng phải lắc đầu buồn cho chính quyền cộng sản Việt Nam.
Chúng tôi nghĩ rằng chỉ tất cả sẽ phải vạch trần tội ác của họ ra công luận quốc tế, phải nhờ công luân quốc tế sử dụng áp lực giúp đỡ nhân dân Việt Nam buộc đảng CS và nhà nước Việt Nam của họ phải thực hiện đúng pháp luật của chính họ đã đề ra, để nhân dân khắp nơi trên đất nước khốn khổ này sớm thoát khỏi sự cướp bóc của chính quyền cộng sản. Sau đây tôi xin trích dẫn một số người bị UBND tỉnh Nghệ An từ chối không tiếp giải quyết trong ngày 15-3-2007. Mà phần lớn họ đều có phiếu hướng dẫn và công văn chuyển đơn do trung ương giới thiệu về tỉnh nhà :
- Bà Hồ Thị Tình: trú tại khối 14 phường Lê Lọi,thành phố Vinh, Nghệ An. bị chính quyền phường Lê Lợi cướp 5000m2 đất thổ cư từ năm 1989 đến nay có sự chỉ đạo của trung ương đảng giao cho tỉnh Nghệ An giải quyết.
- Bà Ngô Thị Hòa: Trú tại khố 14, phường Lê Lợi,thành phố Vinh, Nghệ An. Đòi lại 4161,5m2 đất bị cướp và kêu oan cho mẹ, em trai, em dâu bị bỏ tù để chính quyềnếC địa phương cướp phá đất được dễ dàng.
Cả bà Ngô thị Hòa và Nguyền Thị Tình đều trong một thời gian và hoàn cảnh như nhau, đều là đất thổ cư, đều đi kiện đến trung ương có sự chỉ đạo của trung ương đảng CSVN. Mặc dù ngày 07-8-2006 chủ tịch ủy ban nhân dân tỉnh Nghệ An đã có quyết định lập tổ công tác liên ngành để giải quyết, nhưng trên thực tế chưa có biện phái giải quyết nào.
- Bà Đào Thị Hiên là một cán bộ công nhân viên luôn luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ, không hề hám danh lợi tiền tài, nhà nước phong anh hùng không nhận nhưng vì bị chính quyền phường Lê Lợi trắng trợn cướp đất bán cho nhà giàu từ năm 1983. Bà đã kiện đến nay tới hàng trăm lần, ra trung ương kiếu kiện cũng không được giải quyết.
- Ông Nguyễn Xuân Tứ ở xã Vân Diên, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An là một người từ bỏ đảng cộng sản VN xin tham gia vào Đảng dân chủ 21 của cụ Hoàng Minh Chính ở Hà Nội. Ông đã bị cắt chế độ chính sách, tiền xương máu hơn 16 năm nay liên tục, nội từ tiền lương phục vụ chiến trường bị chính quyền cướp, đất đai bị chiếm đoạt để cho người khác. Ông nhiều lần bị chính quyền CS địa phương trói đánh đập và cướp tiền tại trụ sở UBND xã... khiếu kiện đã hơn 20 năm cũng chưa được giải quyết.
- Bà Nguyễn Thị Dung ở xã Quang sơn, huyện Đô Lương, Nghệ An có 4000m2 đất rừng được đã được ban địa chính giao để trồng rừng. Và bà trồng thành rừng xanh tốt, thì nay bị chính quyền cướp bán cho người khác mất trắng cả rừng cây và đất....
- Bà Nguyễn Thị Kỳ khiếu kiện bị bớt xén tiền lương và bị cướp đất đã nhiều năm... vv và vv....
Còn bao nhiêu người, tôi không thể kể và ghi tên hết, phần lớn những sự việc đã lâu dài đều bị chủ tịch, hội đồng tiếp dân tỉnh cho công an xua đuổi không thèm tiếp giải quyết. Họ chỉ tiếp những người mới khiếu kiện để tìm cách moi móc tiền bạc qua việc hối lộ của những kẻ phạm pháp đút lót. Còn lại là đa phần họ vứt dân ra lề đường chứ đâu có pháp luật để bảo vệ lẽ phải cho nhân dân. Những người dân nghèo này có người phải dậy từ nửa đêm, đạp xe từ nhà đến tỉnh trên 50 km, như bà Nguyễn Thị Kỳ. Phần lớn những người này đều đã ra tận trung ương khiếu kiện và có giấy tờ từ trung ương gửi về tỉnh đã nhiều năm nay, tình cảnh chung của dân oan quê tôi là vậy đó.
Tôi viết bài viết này gửi kèm văn bản số 40-GB/KTTW ngày 11-1-2007 của ủy ban trung ương đảng cộng sản VN, cùng cách hành xử của chủ tịch UBND tỉnh Nghệ an. Thì chứng tỏ rằng: chủ tịch UBND tỉnh nghệ an đã phế bỏ quốc huy và vai trò lãnh đạo của đảng cộng sản Việt Nam. Tôi nghĩ rằng không phải chỉ có UBND, chủ tich UBND tỉnh Nghệ An thôi, mà hiện tượng như vậy là phổ biến ở tất cả các tỉnh thành trong toàn quốc. Các ông chủ tịch và UBND tỉnh đều có cách hành xử như vậy, cho nên dân chúng bị oan sai, áp bức, trù dập mới kéo về trụ sở tiếp dân trung ương đảng CSVN ở tận thủ đô Hà Nội đông đảo, tấp nập đến như vậy. Người dân oan Việt Nam trong cả nước từ các tỉnh thành mới tập trung đến khiếu kiện kéo dài từ năm này qua năm khác, từ thập niên này sang thập niên khác, từ đời này đến đời khác chứ sao?
Như vậy đảng cộng sản Việt Nam còn ngoan cố đến cùng củng cố kéo dài vai trò lãnh đạo để làm gì cho khổ người dân chúng tôi? Tôi tha thiết kêu gọi các vị lãnh đạo đảng hãy nhìn thẳng sự thật, hãy làm việc thật sự, đừng tham quyền cố vị mà gây đau khổ cho nhân dân mình nữa.
Nếu thực sự các vị không thể làm được những điều hay lẽ phải cho nhân dân nữa thì hãy phát loa khắp nơi để kêu gọi những người con tài giỏi của dân tộc, có đạo đức hiện đang cư trú trong và ngoài nước trở cùng với nhân dân chúng tôi, để đồng cam cộng khổ trừ hết gian tặc. Sao cho chúng tôi được yên ổn làm ăn, thì dân mới có vui vẻ cố gắng làm việc, để đất nước giàu mạnh và văn minh, để tiến đến sánh vai với các cường quốc năm châu chứ? Còn tiếp tục duy trì cái thể chế phản dân chủ, phản nhân dân như hiện nay, thì có khác nào các ông chủ tịch UBND, hội đồng nhân dân đã phế bỏ cái quốc huy và phế bỏ vai trò lãnh đạo của ĐCSVN đến trắng trợn và tinh vi hơn ai hết, hơn bất cứ lúc nào hết.
Nam Đàn, Nghệ An ngày 5/4/2007
Hiện trú tại: Xóm 4-Xuân Hòa-Nam Đàn-Nghệ An.
Inscription à :
Publier les commentaires (Atom)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire